Khi tôi đứng ngay sau cha mình nhìn cô ấy lần cuối, cha tôi đã nói với tôi 3 từ đã thay đổi cuộc đời tôi ngay trong ngày tang lễ “Con trai, hãy đứng vững. Con hãy cứ đứng vững. Dù biển cả có dữ dội đến thế nào, con hãy cứ đứng vững. Không riêng gì biển nước, chuyện gì xảy ra cũng phải bình tĩnh. Dù chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, con không được bỏ cuộc”


Tiến sĩ Rick Rigsby là chủ tịch và giám đốc điều hành của công ty riêng của ông, Rick Rigsby Communications. Rick Rigsby có một bài phát biểu mạnh mẽ và đầy cảm hứng về cách mà những lời dạy của cha ông đã hướng dẫn ông qua những thời kỳ khó khăn nhất trong cuộc đời.
Người thông thái nhất mà tôi từng gặp trong đời chính là một người chưa học hết lớp 3. Người đã dạy tôi kết hợp giữa tri thức và sự khôn ngoan để tạo nên sức ảnh hưởng. Người đó chính là cha tôi, một đầu bếp bình thường.
Người thông thái nhất mà tôi từng biết là một người bỏ ngang chừng việc học để phụ gia đình làm nông. Nhưng không phải vì nghỉ học giữa chừng mà ông dừng luôn việc học. Mark Twain từng nói: “Tôi không bao giờ để việc học ở trường ảnh hưởng đến sự tự rèn luyện”. Cha tôi đã tự học cách đọc, tự học cách viết.
Giữa chế độ Jim Crown phân biệt chủng tộc. Khi mà cả nước Mỹ đang còn trong giai đoạn hỗn loạn của cuộc nội chiến. Cha tôi quyết tâm đấu tranh và trở thành một người đàn ông. Không phải là một người da đen, da nâu, cũng không phải là người da trắng. Mà là một người đàn ông thực thụ. Ông thử thách bản thân để trở nên hoàn mỹ nhất có thể suốt cả cuộc đời. Tôi có 4 bằng Đại học, anh trai tôi là một thẩm phán nhưng chúng tôi không phải là người thông minh nhất trong nhà. Mà chính là cha tôi – người chưa học hết lớp 3.
Người cha chưa học hết lớp 3 đã thông qua câu nói của Michelangelo mà căn dặn chúng tôi “Ta sẽ không phiền lòng nếu các con chưa hoàn thành được mục tiêu lớn. Nhưng ta sẽ rất lo ngại các con đặt ra mục tiêu thấp mà đạt được”. Một người mẹ miền quê dùng lời nói của Henry Ford để dạy con mình “Nếu con cho rằng con có thể làm được hay con không thể làm được, con đều đúng.”
Tôi học được từ người cha bỏ học giữa chừng của mình những bài học tưởng chừng đơn giản nhưng vô cùng ý nghĩa:
- Bài học thứ nhất “Này con, đến sớm hơn 1 giờ tốt hơn là đến trễ 1 phút”
Chúng tôi chẳng biết bây giờ là mấy giờ ở bởi vì đồng hồ ở nhà lúc nào cũng chạy nhanh hơn. Mẹ tôi kể rằng: “Gần 30 năm cha tôi rời nhà lúc 3 giờ 45 sáng”. Một ngày bà hỏi ông lý do vì sao, ông trả lời “Có thể con trai chúng ta sẽ bắt chước được hành động tốt này”.
Tôi muốn chia sẻ 2 điều với các bạn, Aristotle nói rằng “Những điều lặp đi lặp lại sẽ quyết định con người bạn”. Do vậy, sự xuất sắc đến từ một thói quen chứ không phải chỉ là hành động. Đừng bao giờ quên chân lý ấy. Tôi biết bạn mạnh mẽ, nhưng nhớ hãy luôn luôn tử tế. Luôn luôn, đừng bao giờ quên điều đó. Đừng bao giờ làm mẹ bạn phải xấu hổ. Đúng vậy, nếu mẹ bạn không vui thì không ai vui cả. Nếu cha không vui, không ai quan tâm cả.
- Bài học thứ hai “Con trai, hãy đảm bảo cái khăn của người đầy tớ lớn hơn cái tôi cá nhân của con”
Cái tôi cá nhân là liều thuốc mê xóa tan đau đớn của sự ngu dốt. Nếu chưa liên tưởng mối quan hệ này thì để tôi nhắc lại lần nữa. “Cái tôi cá nhân là liều thuốc mê xóa tan đau đớn của sự ngu dốt. Tự cao là nỗi đau đớn của kẻ dại khờ”
John Wooden kiếm sống bằng việc làm huấn luyện viên cho đội bóng rổ ở UCLA nhưng ông được biết đến là người truyền cảm hứng mọi người. Và dù cho ông có những giải thưởng quốc gia hãy đoán xem ông ấy làm gì vào giữa tuần? Ông đến tủ đồ, cầm cây chổi và tự quét sàn phòng tập thể hình của mình.
Bạn muốn gây ảnh hưởng? Hãy tìm cây chổi của mình. Mỗi ngày trôi qua, hãy đi tìm cây chổi của mình. Hãy nuôi dưỡng động lực của mình theo cách đó. Nhờ đó, bạn có thể thu hút được người khác và sẽ có tầm ảnh hưởng đến họ
- Bài học cuối cùng “Con trai, rồi con sẽ phải có một công việc làm nào đó. Hãy làm cho đúng”
Tôi luôn được nhắc nhở rằng, tôi có thể tầm thường như thế nào. Hãy tự nói với chính mình mỗi ngày “Hướng lên những vì sao để trở thành phiên bản tốt nhất của mình”. Đủ tốt không có nghĩa là đã đủ, phải cố gắng hơn nữa. Và tốt hơn cũng chưa phải là đủ. Nếu nó chưa là tốt nhất!”
Tôi xin được kết thúc với câu chuyện về bản thân mình đồng thời đúc kết những bài học. Sự khôn ngoan luôn đến từ những lúc không ngờ nhất. Khi bạn vấp phải hòn đá, hãy nhớ điều này: nếu bạn đấu tranh với nó, hòn đá ngáng đường cũng có thể trở thành một nền móng vĩ đại giúp bạn đứng vững và phát triển.
Tôi không lo rằng bạn sẽ thành công mà lo rằng bạn không bao giờ vấp ngã. Một người dám vượt khỏi nơi yên bình và tiếp tục trưởng thành chính là người sẽ tiếp tục nuôi dưỡng tầm ảnh hưởng của mình.
Tôi xin giới thiệu với mọi người một người – người phụ nữ tuyệt nhất mà tôi chưa bao giờ gặp trong đời. Hồi đấy chúng tôi gọi cô ấy là “ngôi nhà bằng gạch”. Hồi trước, phụ nữ không thích những người đàn ông lớn tuổi, mập mạp họ thích chỉ những chàng tiền vệ và hậu vệ điển trai.
Chúng tôi gặp nhau ở buổi khiêu vũ và tôi đã quyết định xin số điện thoại của cô ấy. Trina là người con gái duy nhất ở trường đại học cho tôi số điện thoại thật.
Chúng tôi đã đi từ Chicago đến Vallejo để cô ấy có thể gặp gia đình tôi. Khi cha tôi nhìn thấy cô ấy ông ấy kéo tôi ra ngoài và hỏi “Cô ấy có bị sao không? Tại sao lại yêu con?”.
Vào những năm 70 ở California, tôi quyết định cầu hôn với cô ấy. Đáng nhẽ tôi phải tổ chức bên ngoài với nến và có socola. Nhưng tôi là một gã nhà quê, tất cả những gì tôi có một chai rượu từ trang trại Boone. Nhưng cô ấy đã đồng ý…
Chúng tôi kết hôn và có những đứa trẻ, cuộc sống của chúng tôi rất tuyệt vời cho đến một ngày, Trina biết tin mình có một khối u ở ngực trái. Là ung thư vú…
Sáu năm sau khi chẩn đoán bệnh, tôi và hai đứa con trai đến trước quan tài của mẹ chúng. Trong 2 năm trái tim tôi như chết đi. Nếu không vì tôi tin vào Chúa, tôi đã không đứng đây ngày hôm nay. Nếu không có 2 đứa con trai sẽ không còn lí do gì để tôi tiếp tục. Tôi đã hoàn toàn lạc lối. Đó là hòn đá to nhất mà tôi vấp phải. Bạn có biết điều gì khiến tôi đứng vững không? Đó là lúc tôi nhận được lời dạy của cha mình.
Tôi chưa bao giờ thấy cha rơi nước mắt, nhưng khi chúng tôi đứng trước quan tài ông đã khóc. Cứ như Trina là con gái ruột không chỉ là con dâu của ông. Khi tôi đứng ngay sau cha mình nhìn cô ấy lần cuối, cha tôi đã nói với tôi 3 từ đã thay đổi cuộc đời tôi ngay trong ngày tang lễ. Đó là bài học cuối cùng mà ông dạy tôi “Con trai, hãy đứng vững. Con hãy cứ đứng vững. Dù biển cả có dữ dội đến thế nào, con hãy cứ đứng vững. Không riêng gì biển nước, chuyện gì xảy ra cũng phải bình tĩnh. Dù chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, con không được bỏ cuộc”
Và ngày hôm nay khi nói chuyện với các bạn, tôi vẫn nhớ rõ những lời nói cuối cùng của vợ tôi. Cô ấy nhìn vào mắt tôi và nói “Em không quan tâm mình sẽ sống được bao lâu nữa. Điều quan trọng nhất với em là em sống như thế nào.”
Tôi hỏi các bạn 1 câu, 1 câu mà tôi đã được hỏi cả cuộc đời bởi cha mình “Bạn đang sống như thế nào?”. Mỗi ngày các bạn hãy tự hỏi mình “Bạn đang sống như thế nào?”. Đây là những điều mà một đầu bếp sẽ khuyên bạn:
- Rằng bạn đừng phê phán
- Rằng bạn hãy luôn đến sớm
- Rằng bạn hãy tử tế
- Rằng bạn hãy đảm bảo cái khăn của người đầy tớ đủ lớn và được sử dụng

Và nếu bạn phải làm điều gì đó, hãy cứ làm đi. Bạn không bao giờ sai khi làm những điều đúng đắn. Rằng cách bạn làm điều gì đó nhỏ nhặt cũng là cách bạn thực hiện tất cả mọi chuyện. Và theo cách đó bạn sẽ dần mở rộng sức ảnh hưởng của mình.
Sự khôn ngoan đến từ những nơi không ngờ nhất. Hãy tiếp tục tìm kiếm sự khôn ngoan mỗi ngày. Và tự hỏi chính mình mỗi tối rằng “Mình đang sống như thế nào?”
Nguồn: Goacast
Vietsub by happy.live

0 comments:

Post a Comment

 
Top